Tiếng Việt Nam

Cầu vồng Hữu nghị: Mùa tựu trường: Những ngày đầu nơi đây!

criPublished: 2021-06-04 16:19:48
Share
Share this with Close
Messenger Pinterest LinkedIn

Khi đến với nơi này, sự bất ngờ và bỡ ngỡ cứ đến liên tục và làm cho mình có thật nhiều các cảm xúc lẫn suy nghĩ. Tiết học đầu tiên làm cho mình ghi nhớ sâu đậm đến mức mà không cần tốn một chút mực bút vào vẫn có thể in sâu bên trong tâm trí của mình rồi. Buổi đến lớp đầu tiên, mình là người đến sớm nhất vì tâm trạng bồi hồi không biết tiết học đầu tiên sẽ như thế nào, và rồi ngày hôm đó, một cô gái người Trung Quốc với phong cách quần bò áo trắng trông như một cô bạn học sinh cấp ba trẻ trung bước vào lớp. Mình đã dùng vốn tiếng Anh ít ỏi để giao tiếp với cô ấy và biết được cô ấy tên là Viên Sảnh Văn, là người khá là hòa đồng và vui vẻ. Sau khi tất cả những bạn học sinh khác đến tập trung ở lớp học đầy đủ thì mình mới biết, hoá ra cô bạn trẻ trung năng động ấy chính là cô giáo chủ nhiệm mình một năm học tiếng. Mình quả thật đã bị bất ngờ vì điều đó...! Như mình đã nói, khi đến nơi này, mình nhận được hết bất ngờ này đến kinh ngạc khác, ngay sau đó mình được biết rằng, mình sẽ phải học tiếng Trung mà không có sự giúp đỡ của các anh chị phiên dịch hay bất kỳ người nào khác. Cảm giác đó giống như bạn bị bỏ mặc ở trên một sa mạc hoang vu và bạn chỉ có 2 lựa chọn, một là bạn phải tự chiến đấu và tìm cách để thoát ra, còn 2 là bạn chịu thua và gục ngã ở nơi xa mạc hoang vu ấy. Đó là một phần ký ức mình không bao giờ quên được tại nơi này, và rồi mọi thứ cũng trôi qua theo sự tự nhiên. Và sau những ngày học thâu đêm cùng các bài tập giống như một đứa trẻ con học vỡ lòng ABC, bọn mình đã dần tiến bộ hơn, sự tiến bộ này không thể thiếu sự chỉ bảo của cô giáo trẻ, và cũng là người bạn thân thiết của bọn mình, cô giáo Viên Sảnh Văn.

Một năm học tiếng của mình có vô vàn các kỷ niệm cả vui lẫn buồn. Nhớ lần đầu khi mình đi ăn cơm tại nhà ăn của trường Ngoại Ngữ số 2, lúc bấy giờ mình còn không biết làm sao để gọi cơm và chỉ còn cách chụp lại bất kỳ một hình ảnh nào đó trên thực đơn của các nhà ăn và đưa cho những người bán, rồi diễn tả rằng mình muốn ăn món này, cứ giống như người câm chỉ còn cách dùng ngôn ngữ hình thể để biểu đạt điều mình mong muốn. Thực sự đó là những kỷ niệm rất đặc biệt mà cả đời mình sẽ không thể nào quên được.

Đại dịch COVID-19 đã ngăn cản các bạn lưu học sinh Việt Nam trở lại mái trường ở Bắc Kinh, nhưng không ngăn cản được việc học của các bạn. Các bạn lưu học sinh Việt Nam tại Trung Quốc hiện đang triển khai việc học online dưới nhiều hình thức.

首页上一页12 2

Share this story on

Messenger Pinterest LinkedIn